199 123Mua mới nhất

câu chuyện cổ tích sầu riêng

huyền thoại sầu riêng Có một câu chuyện cổ tích kể về nguồn gốc của một loại trái cây đặc biệt có mùi thơm đặc trưng, ​​nặng và nồng, đó là trái sầu riêng.

Bạn đang xem: 123mua

1. Chuyện Sầu Riêng

Truyện dựa trên Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam của nhà nghiên cứu văn học dân gian Việt Nam Nguyễn Đổng Chi. Nội dung câu chuyện như sau:

Ngày xửa ngày xưa, vào lúc Thái Sơn qua đời, có một chàng thanh niên người Đồng Nai. Ông là bậc kỳ tài cả văn lẫn võ, từng vung kiếm đáp trả thiên hạ bất bình. Ông nhiều lần cầm quân đánh tan thầy trò Nguyễn Ánh.

Nhà Tây Sơn diệt vong, Gia Long vừa chinh phục được nông thôn Việt Nam nhưng cũng bắt đầu giết hại những người theo Tây Sơn.

Bà con lối xóm thương, khuyên ông nên bỏ trốn. Họ giúp tiền gạo và mọi thứ cần thiết, kể cả một chiếc thuyền nhỏ để dễ dàng đi lại.

Không muốn rơi vào tay kẻ thù, anh đã ra đi. Ngược dòng sông Cửu Long, ông tiến sâu vào nước Chân Lạp.

Một ngày nọ, anh ta dừng thuyền và đi bộ để mua thức ăn. Anh đến một quầy hàng ven đường. Bên cạnh cô gái nằm bất tỉnh tại quầy bar, một người mẹ ngồi thất thần. Hai mẹ con đã lên núi Tà Lơn dâng hương và khi đến đây thì người con lâm trọng bệnh. Vốn có biệt tài y học, anh đã cứu cô gái khỏi bạo bệnh. Anh chuẩn bị một chiếc thuyền và đưa họ về nhà.

Cô gái đem lòng yêu anh. Sau khi ăn chay một tuần để tạ ơn Trời Phật, mẹ cô nói rằng Đức Phật đã cảnh báo cô trong một giấc mơ về việc kết hôn. Chàng vui vẻ nhận lời, từ đó hai vợ chồng làm ruộng, nuôi tằm, xây dựng gia đình êm ấm.

Mười năm trôi qua như một giấc mộng. Cả hai rúc vào nhau như một đôi chim bồ câu. Trong vườn nhà vợ có một loại cây ăn trái tên là “Tú Moan” mà ở xứ mình không có. Khi quả chín, người vợ ngắt một quả đưa cho chồng ăn. Trái “To Moan” đương nhiên có mùi khó chịu. Thấy chồng cười, vợ bảo:

– Anh ăn thử đi, sẽ thấy nó đậm đà như tấm lòng của tôi.

Không ngờ một hôm, vợ ông đến dâng hương cho Đế Thiên, khi Đế Thiên trở về thì đại ngộ. Chồng đã cố gắng chạy chữa nhưng không cứu kịp. Cái chết bất ngờ chia cắt đôi bạn. Nỗi đau của người chồng không thể coi thường. Dù âm dương cách biệt, hai người vẫn gặp nhau trong mộng. Chồng hứa sẽ không bao giờ cưới ai nữa. Linh hồn của người vợ hứa sẽ không bao giờ rời xa chồng.

Khi hay tin Giả Long đã thôi truy sát kẻ thù cũ, họ hàng ở quê nhà đã nhắn tin mời ông trở về. Hàng xóm cũng khuyên anh nên đi đâu đó nghỉ ngơi tạm thời. Anh phải rời xa quê hương thứ hai. Trước ngày lên đường, người vợ báo mộng cho chồng rằng sẽ theo anh đến cùng trời cuối biển.

Năm đó, cây “Tu Mu’an” tự nhiên ra quả. Trong một lần đến thăm cây lưu niệm của vợ, quả “Tơ Rên” ấy tự nhiên rơi vào lòng anh. Anh vui mừng khôn xiết, quyết tâm làm cho bằng được về nước.

,

huyền thoại sầu riêng

Anh quay trở lại với nghề dạy học nhưng nỗi băn khoăn chưa bao giờ nguôi ngoai. Anh đã gieo hạt “Tu Moo” vào gốc cây, vào vườn, ra phố. Từ đó, song song với việc dạy học, các em còn phải chăm sóc cây quý.

Những cây của ông “Tư Moan” ngày một lớn mạnh. Mười năm nữa trôi qua. Ông cụ giờ tóc đã lốm đốm bạc. Nhưng khi những cái cây anh chăm sóc bấy lâu bắt đầu đơm hoa kết trái, anh thấy rằng trái tim mình đã sống lại. Ông vui vẻ mời họ hàng, hàng xóm đến nhà nhân dịp giỗ vợ và tranh thủ thưởng thức một loại trái cây lạ chưa từng có trong vùng.

Khi những trái “Tú Moan” được mang ra đặt trên bàn, ai nấy đều ngửi thấy mùi khó chịu. Người chủ biết ý, nói đón tiếp: “Nó xấu xí, có mùi khó chịu, nhưng trong tâm mùi của nó đẹp và thơm, giống như tình yêu nồng nàn của đôi trẻ vậy”. “Tu Mohan” anh vừa nói vừa cắt hoa quả, chia từng múi cho mọi người khẩu vị.

Rồi anh kể lại toàn bộ câu chuyện tình cũ mà từ đó anh đã cố tình giấu kín trong lòng. Anh cứ kể, cứ kể. Khi nói xong, nơi khóe mắt của người đàn ông trung thành, hai giọt nước mắt óng ánh tự nhiên nhỏ xuống vùng “Tư rên rỉ” mà anh ta cầm trên tay. Hai giọt nước mắt ấy sôi sục trên vùng “Tư rên” như vôi gặp nước và cuối cùng thấm vào vùng như giọt nước thấm vào viên gạch.

Ba ngày sau đám giỗ, người đàn ông đột ngột qua đời mà không bệnh tật gì. Kể từ đó, mỗi khi dân làng ăn trái cây đó, họ nhớ đến người nhớ đến trái cây đó; Nhớ người trong tình yêu. Họ nói “tu mohan” với hai từ “sầu riêng” để nhớ đến tình yêu chung thủy của một người nam và một người nữ.

Người ta cũng cho rằng, cây sầu riêng nào thuộc dòng giống có hai hàng lệ là cây sầu riêng cho trái ngon và thơm hơn những cây khác.

2. Truyền Thuyết Sầu Riêng

Trái ngược với nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Nguyễn Đình Chi, truyền thuyết trái sầu riêng Câu chuyện của hai tác giả Sơn Nam và Từ Nguyên Đình là một câu chuyện hoàn toàn khác, kể về hai anh em ruột có quan điểm sống khác nhau. Truyện này trích trong cuốn Chuyện xưa – Chuyện xưa của NXB Trẻ – 1993

Ngày xửa ngày xưa, hai đứa trẻ cùng nhau dựng một ngôi nhà bên bờ suối. Người anh lúc bấy giờ là tể tướng, nhưng vì chán danh lợi phù du, bỏ chốn phồn hoa, bỏ thiếp, mặc áo gai, trở về cô tịch trong cảnh sơn lâm, mượn danh Gió trăng êm ả., bắt, thi, thi, rượu bạn.

Xem thêm: Bản đồ Miền Bắc Việt Nam nhìn từ phía Bắc, Bản đồ các vùng Việt Nam

Lâu nay ỷ lại vào hào quang của anh trai, em tạm sớm hôm trở về bên anh nhưng lòng chỉ nghĩ đến danh lợi, mũ cao và bon chen chốn phồn hoa đô hội. Người em từng tìm cách xa núi rừng để trở về thành phố. Biết được điều này, anh tôi thường khuyên tôi:

– Danh vọng càng lớn, khó khăn càng lớn. Anh hờ hững ngắm căn gác xép tím, người hầu không việc gì phải lo lắng, mệt mỏi. Chúng ta được sống tự do giữa khung cảnh thiên nhiên như vậy, chẳng phải rất thư thái và hạnh phúc sao!

Người em thường bỏ ngoài tai những lời anh nói, chê anh điên cuồng nên lúc này đã từ bỏ chức tể tướng, chọn cuộc sống như cỏ cây. Ngày qua ngày, người em tìm mọi cách hoặc tạo cơ hội để đến gần nhà vua hơn.

,

huyền thoại sầu riêng

Một hôm, gần bờ suối, có một cây sanh ra trái, hình dáng như trái mít tố nữ, xù xì vì vỏ cứng và gai nhọn như mũi kim. Là một loại trái cây lạ chưa từng thấy, hương thơm dịu nhẹ nồng ấm. Người em nghĩ cơ hội tiến thân đã đến, bèn hái quả lạ ủ thành lá, mai đem về kinh thành dâng vua.

Anh trai khuyên tôi không nên mạo hiểm và mạo hiểm mạng sống của mình. Trong cung đình không thiếu những loại quả ngon vật lạ, vua lại thích thú với loại quả hình thù xấu xí. Người em vẫn không đồng ý nên quyết định ra về.

Khi em trai hạ cánh ở thủ đô. Dâng lên vua một loại quả lạ và nói rằng quả này có mùi như hương trầm. Nhà vua liền sai người em vào trong rồi sai thị vệ lấy dao ra cắt trái cây quý. Khi nhà vua đưa nó đến gần mũi, anh ta đột nhiên nhướng mày, bịt mũi và khóc lớn. Bọn thị vệ bèn xúm lại trói người em lại rồi chặt đầu vì tội quân.

Sau khi đầu em trai rơi xuống, quan Tư Tư tò mò, đi đến chỗ ném quả lạ, thấy quả này có múi màu vàng, cơm mịn như mỡ dày, mùi thơm ngào ngạt. Nó có vị khó chịu, nhưng nó ngọt ngào và đầy hương vị thơm ngon.

Lập tức, Tử Tư đến chỗ vua để trình bày câu chuyện của mình. Nhà vua vẫn không tin nên yêu cầu được nếm thử. Chắc chắn, nhà vua đã nếm thử một hương vị đặc biệt và lạ lùng của loại quả quý mà ông chưa bao giờ được nếm trước đây.

Nhìn lại, nhà vua hối hận vì đã giết nhầm một người đã dâng hiến danh dự cho mình. Tuy nhiên, sự đã mất rồi, có lẽ để cho quần thần thấy lỗi nên nhà vua im lặng chỉ còn sầu riêng.

Ngày hôm sau, nhà vua ra lệnh cho các cận thần của mình truy tìm nguồn gốc của loại trái cây lạ và tìm ra nơi có thể hái và mang về. Quan quân tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy ở đâu có vật lạ. Chỉ có người anh biết, nhưng từ lúc nghe tin người em mất đầu vì hiến trái cây lạ, người anh không khỏi kinh hãi, sao không nói cho người em chết, không thể không tiến lên.

Nghĩ đến sự xấu hổ và nỗi khổ riêng, người anh âm thầm rên rỉ khi nhìn bạn đổ lỗi cho mình, cho đến khi trái sầu riêng làm anh ốm mà chết.

Về sau, một vị vua đời Lý khi đem quân đi qua khu rừng ấy, thấy trái cây lạ trên cây vừa chín chuyển sang màu vàng, có mùi thơm, bèn bảo quân lính ăn thử, rồi sai người hái xuống. và nếm thử, và tình cờ nghe một người lính già kể chuyện. Vừa đặt tên cho trái lạ đó là sầu riêng. Và câu chuyện về trái sầu riêng ra đời từ đó.

Đặc điểm của trái sầu riêng

Sầu riêng là loại trái cây đặc sản, được nhiều người ở Đông Nam Á coi là “Vua của các loại trái cây”. Nó được đặc trưng bởi kích thước lớn, mùi mạnh và nhiều gai nhọn xung quanh vỏ của nó. Tùy thuộc vào loài, quả có hình thuôn dài, màu sắc của vỏ thay đổi từ xanh sang nâu và màu sắc của quả thay đổi từ vàng nhạt sang đỏ.

Sầu riêng là một loại cây có nguồn gốc từ Đông Nam Á mà thế giới phương Tây đã biết đến khoảng 600 năm. Phần cùi của quả có thể ăn được và tỏa ra mùi đặc trưng, ​​nặng và hăng ngay cả khi vỏ còn nguyên.

Một số người thấy rằng trái sầu riêng có mùi thơm ngọt ngào dễ chịu, nhưng những người khác lại thấy mùi vị khó chịu và khó chịu. Mùi của sầu riêng gợi lên các phản ứng từ hấp dẫn đến ghê tởm dữ dội, và được mô tả giống như hành thối, nhựa thông hoặc nước thải.

Do sầu riêng có mùi lâu nên nó đã bị cấm sử dụng ở một số khách sạn và phương tiện giao thông công cộng ở Đông Nam Á.

Ở nước ta, sầu riêng chỉ được trồng ở các tỉnh phía Nam do đây là loại cây ăn quả nhiệt đới, không chịu được cái lạnh của mùa đông miền Bắc.

Tác giả Mai Văn Tạo đã từng nhận xét như vậy:

“Sầu riêng là loại trái cây quý, hiếm ở phía Nam. Nó có mùi vị rất đặc biệt, mùi thơm nồng, phảng phất lâu, lưu lại lâu trong không khí. Để cất sầu riêng thì chỉ cần đi chục mét là đã ngửi thấy mùi rồi. xộc vào mũi, sầu riêng thơm mùi mít chín, mùi nho, béo trứng gà, vị ngọt của sáp ong già, vị ngon đặc biệt.

Xem Thêm: Cách Pha Muối, Chua, Chua Ba Món Cách Pha Tỏi, Ớt, Chua Ngọt Theo Ba Cách

Sầu riêng ra hoa vào cuối năm. Gió lan tỏa cả khu vườn với hương thơm của trầu, của nho. Hoa mọc thành chùm, có màu tím. Cánh hoa giống vảy cá, gần giống cánh hoa sen, giữa các cánh hoa có một vài nhụy nhỏ nằm rải rác. Mỗi cuống hoa tạo ra một quả. Nhìn những trái sầu riêng rủ xuống cành trông như tổ kiến. Mùa quả chín rộ vào tháng 4, tháng 5.

Tôi đứng nhìn cây sầu riêng, thắc mắc về hình dáng kỳ lạ của cây. Thân mảnh, cao, cành ngang thẳng tắp, không có dáng cong, xiên, ngoằn ngoèo, uốn lượn như cây xoài, cây đinh lăng. Lá nhỏ màu xanh vàng, hơi quăn lại trông có vẻ là lá bị héo. Tuy nhiên, khi quả chín mùi thơm nồng nặc, vị ngọt đậm của chanh leo.